Nhưng mà bọn họ phát hiện bên cạnh có một cửa hàng vật dụng văn thể mỹ, chắc là hợp tác xã chi nhánh của hợp tác xã mua bán. Những vật phẩm này không cần phiếu chuyên dụng ì, dù gì người bình thường cũng sẽ không đến mua, mua thì cũng sẽ không mua nhiều, thông thường đều là trường học và bộ phận chuyên môn đến mua, chỉ cần mang theo giấy của bộ phận là được rồi.
Mạc Như nhìn nhìn một chút tờ giấy trong tay, đây là giấy do đảng ủy huyện và công an huyện cấp, nói với Chu Minh Dũ: “Anh út năm à, anh nói chúng ta có thể dùng giấy của đảng ủy huyện mua một ít đồ dùng không?”
Vé xe lửa còn được, những món này chắc là cũng được nhỉ.
Chu Minh Dũ nắm lấy tay cô ấy, cười nói: “Nào, đi vào xem thử.”
Bọn họ bước vào xem một chút, trong đó có đàn xếp, kèn Harmonica, sáo v.v…, còn có bóng bàn, cầu lông, bóng rổ, bóng đà, cùng với rất nhiều đồ dùng vẽ tranh…
Mạc Như mua một ít giấy bút, nguyên liệu vẽ tranh, còn mua thêm một cái kèn harmonica, một cây sáo, một bộ bóng bán và vài trái banh.
Những cái này mua về cũng có thể chơi với con nít trong nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT