Chiếc xe lăn điện mất pin chẳng khác nào một ông già có lòng mà không có sức, mặc cho Diệp Vĩnh Hoan đập mạnh thế nào cũng không thể nhúc nhích.
“Đừng gọi.” Dạ Khuynh Trú lên tiếng, giọng còn mang theo chút ý cười.
Diệp Vĩnh Hoan trừng mắt nhìn anh: “Bỏ ngay sợi xích xuống cho tôi!”
“Rồi cậu tự bò về à?” Dạ Khuynh Trú đúng là người độc miệng, chọc vào chỗ đau của người ta không chút do dự.
Diệp Vĩnh Hoan nghĩ, chẳng trách nguyên chủ lại muốn xử lý anh ta, đúng là đáng đánh thật!
Cậu quay lưng đi, không muốn để ý tới anh nữa. Đúng lúc này, bỗng nhiên có tiếng chó sủa vọng đến từ xa.
Là con husky của Trịnh Miễn, có vẻ như nghe thấy âm thanh bên này nên hào hứng lao về phía họ.
Đến khi nó gần chạy tới, Trịnh Miễn mới bàng hoàng nhận ra con chó nhà mình chẳng biết lăn lộn ở đâu mà người đầy bùn đất, vừa bẩn vừa hôi… Dựa theo thói quen trước giờ của nó, tiếp theo chắc chắn sẽ nhảy lên ôm cậu ta. “Stop! Stop! Dừng lại ngay, Trịnh Văn Thao! Đừng qua đây… !!!”
Trịnh Miễn hét lớn mấy tiếng, nhưng càng hét, con chó càng hưng phấn, lông trên đầu cậu ta cũng sắp dựng hết cả lên. Chạy trốn là phản xạ đầu tiên, nhưng tốc độ của cậu ta hoàn toàn không thể đọ với chó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT