Khi nhận được cuộc gọi từ Diệp Tu Hiệt, Diệp Khuynh Trú vừa mới bò dậy khỏi giường.
Gần đây, vì dành thời gian cho Diệp Vĩnh Hoan, anh sống một cuộc đời đảo lộn ngày đêm… Nhắc mới nhớ, cái tên anh đổi trong trò chơi lần trước đúng là hợp vô cùng.
Chuông điện thoại reo đến năm, sáu lần, Diệp Khuynh Trú mới bắt máy. Anh lười biếng đáp một tiếng “Alo”, giọng khàn khàn, nghe là biết vừa ngủ dậy.
“Trưa rồi còn chưa dậy? Học sinh gương mẫu cũng có lúc thức khuya à?” Giọng Diệp Tu Hiệt mang theo ý trêu chọc.
Đứa con này của ông rất có kỷ luật, trước đây dù ở nhà dưỡng thương không cần đi học, vẫn luôn dậy sớm. Hiếm khi thấy nó ngủ nướng như thế.
Diệp Khuynh Trú nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ rưỡi trưa, bên phía Diệp Vĩnh Hoan thì mới năm giờ rưỡi sáng, vẫn còn có thể ngủ tiếp. Anh nói: “Không có việc gì thì con ngủ tiếp đây.”
Anh cũng không định giải thích gì với Diệp Tu Hiệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play