Kỳ Bất Nghiên thở gấp đến mức hỗn loạn, vòng tay siết lấy eo Hạ Tuế An, đầu vùi sâu vào hõm vai nàng, sống mũi dán sát làn da lấm tấm mồ hôi mỏng, mang theo nhiệt độ ẩm nóng, không hề nhìn đến nơi ấy.
Hạ Tuế An đối với hành động vừa rồi của mình cảm thấy có chút áy náy. Nàng thật sự không cố ý.
Chỉ là, khi nhìn thấy cánh thải điệp kia bị đâm mà rung lên kịch liệt, da thịt xung quanh lại bị nó quét qua tê dại không ngớt, nàng liền theo bản năng muốn đưa tay ngăn lại, không để nó tiếp tục lay động mạnh đến vậy.
Ai ngờ một khi ngăn lại cánh thải điệp, cũng đồng thời ngăn luôn cả Kỳ Bất Nghiên, khiến hắn thành ra như thế này… Hạ Tuế An không biết phải làm sao cho phải, chỉ có thể lặng lẽ ôm lấy hắn, mượn cái ôm ấy thay lời xin lỗi.
Tiếng tim đập của hai người tựa như vang vọng bên tai nhau, nàng khẽ động, hắn liền bật ra ngoài.
Kỳ Bất Nghiên năm ngón tay siết chặt, lún vào gối mềm, vẻ mặt như có chút khó chịu. Hạ Tuế An luống cuống, vội cầm lấy góc chăn bên cạnh lau mồ hôi cho hắn, giọng lí nhí, chẳng mấy vững vàng: “Không… không sao đâu.”
Nàng vừa dứt lời, Kỳ Bất Nghiên lại một lần nữa cúi xuống bên cánh thải điệp, làm nó khẽ rung lên lần nữa. Theo nhịp động của hắn, ánh sáng từng nhạt dần nơi cánh bướm lại bừng sáng trở lại, như thể được thổi bừng sinh khí lần nữa. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play