Hà Hoa chăm chú trả lời câu hỏi, nhưng thực ra không để ý đến chữ viết của Hạ Tuế An. Nghe Kỳ Bất Nghiên nhắc nhở, nàng mới nhìn qua, phát hiện đúng như hắn nói, phần lớn chữ đều thiếu nét hoặc sai nét.
Hạ Tuế An mở to đôi mắt sáng như tuyết nhìn bọn họ.
Nàng đặt bút xuống, cúi đầu xem lại chữ mình viết: “Ta chỉ biết viết kiểu này. Chữ mà Hà Hoa cô nương vừa viết cùng chữ trên sách, ta đều có thể đọc hiểu, nhưng khi cầm bút lại không viết được.”
Kỳ Bất Nghiên khẽ “ừm” một tiếng.
Hắn dường như không quá bận tâm, hỏi cũng chỉ là tiện miệng hỏi mà thôi.
Hà Hoa vừa mới quen biết bọn họ chưa lâu, nên cũng không tiện xen vào quá nhiều. Thấy Kỳ Bất Nghiên không hỏi thêm, nàng cũng không truy vấn, rất biết chừng mực.
Bọn họ vào thư phòng từ sáng sớm tinh mơ, đến trưa mới rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play