Vân Niệm tỉnh lại.
Nơi này vẫn tối tăm, bẩn thỉu như cũ. Xung quanh chìm trong bóng tối, không chút ánh sáng. Trong không khí phảng phất mùi thuốc súng, nồng đậm mùi máu tanh khiến nàng buồn nôn. Lồng ngực đau nhói, hô hấp nặng nề, cả người vô cùng khó chịu.
Qua khe hở mơ hồ, nàng có thể nhìn thấy bên ngoài. Đầu hẻm vắng lặng không một bóng người. Giờ đã là đêm khuya, nhưng trên mặt đất vẫn còn đọng lại máu loãng và những mảnh thi thể đứt đoạn. Dấu vết của chiến sự vẫn còn vương vất, không thể nào xóa sạch.
Nàng khó nhọc cựa quậy, bụng đau âm ỉ như bị khoét rỗng. Cơn đói khiến người ta gần như phát điên. Từ khi tinh cầu Phỉ Lặc xảy ra biến cố, suốt mười ngày qua, nàng chỉ ăn được một chiếc bánh trứng nhạt nhẽo, thứ thực phẩm rẻ tiền không chút dinh dưỡng. Cả người rã rời, đến sức để đứng dậy cũng chẳng còn.
Không có dịch dinh dưỡng, không có chỗ để ngủ, thậm chí cả nước cũng không có.
Nhưng dù đói đến mức nào, nàng cũng không thể tiếp tục trốn ở đây. Nếu còn chần chừ, chỉ có hai con đường chờ đợi nàng.
Một là bị Trung Ương Tinh bắt giữ, tra ra thân phận Omega.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT