Vân Niệm giật mình tỉnh giấc.
Nàng ngồi bật dậy, hơi thở dồn dập, lồng ngực phập phồng kịch liệt.
Ánh mắt theo bản năng hướng ra cửa sổ, chỉ thấy phía chân trời vốn đen kịt đã dần dần nhạt màu, sắc trắng u ám trải rộng, báo hiệu bình minh sắp ló dạng.
Lúc này, nàng mới nhận ra y phục đã ướt đẫm mồ hôi.
Hệ thống cất giọng lo lắng: 【Ngươi làm sao vậy? Vừa rồi ta gọi mãi cũng không đánh thức được ngươi.】
Vân Niệm yếu ớt đáp trong đầu: “Ta… mộng thấy một giấc mộng.”
Nhưng… thật sự chỉ là mộng thôi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT