Ngày hôm sau, khi Vân Niệm tỉnh lại, trời đã sang giờ Tỵ.
Nàng bị hệ thống giục giã mới miễn cưỡng rời giường.
【 Ngươi ngày nào cũng ngủ đến tận giờ này, không tu luyện cũng không xuống núi rèn luyện, có tu sĩ nào như ngươi không? 】
Vân Niệm vừa mặc y phục, vừa nửa híp mắt gật gù: “Ngài nói đúng lắm.”
Tu vi của nàng trong giới trẻ cũng coi như không tệ, ở độ tuổi này đã kết được Kim Đan. Dù sao cũng là môn đồ của Phù Đàm chân nhân, dù có lười biếng tu luyện đôi chút thì nhờ có một vị kiếm đạo đại năng làm sư phụ, tu vi miễn cưỡng vẫn còn xem được.
【 Ngươi thông minh như vậy, nếu chịu chú tâm hơn một chút, nói không chừng đã sớm vượt qua Kim Đan rồi. 】
Vân Niệm chỉnh lại vạt áo, nghe vậy chỉ thản nhiên nói: “Tạ Khanh Lễ nhập nội môn mới mười năm đã thành kiếm đạo đệ nhất, ta không chừng chưa hoàn thành nhiệm vụ mười năm đã rời đi rồi, ngài để ta thảnh thơi chút đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play