“Cô đã phạm tội xúi giục người khác, mặc dù ý đồ chưa thực hiện được nhưng vẫn phải chịu hình phạt cho tội đó. Nếu người bị hại không kháng cáo thì cô nên bị phạt thế nào thì bị phạt thế đó. Nếu người bị hại kiên quyết kháng cáo, vậy thì khái niệm sẽ không giống nhau rồi, cô tốt nhất nên tìm một luật sư giỏi để thay cô xử lý!”
Dương Như sau khi nghe xong thì ngồi thụp xuống ghế, nhìn về hướng Tần Mạn, rồi đột nhiên đứng dậy hét lớn.
“Cô đừng có kháng cáo có được không? Tôi biết sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi, mẹ tôi còn đang ở bệnh viện, bà ấy không thể không có tôi!” Cảnh sát thấy vậy thì khống chế cô ta, không cho cô ta làm loạn.
Tần Mạn và Giang Tông bình tĩnh ngồi trên ghết, nhìn cũng không thèm nhìn cô ta.
Tần Mạn ngước mắt nhìn cảnh sát, hỏi: “Không kháng cáo, nếu đi theo lưu trình thông thường thì cô ta phải ngồi tù bao lâu?”
“Nếu làm theo thủ tục tố tụng, dựa trên tình huống thực tế cô ta phải bồi thường cho cô, mặc dù là phạm tội không thành, nhưng cô phải chịu sợ hãi, cô ta phải bồi thường phí tổn hại tinh thần và những khoản bồi thường khác. Nhưng nếu phía cô yêu cầu cô ta chỉ cần bồi thường một khoản nhất định thì có thể có được tự do!”
Tần Mạn cũng nghe hiểu, nói trắng ra là bồi thường tiền thì không phải ngồi tù, vào tù thì không phải bồi thường tiền!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT