"Mẹ, cảm ơn mẹ. Con vẫn luôn muốn nói với mẹ một tiếng cảm ơn."
Tuy rằng hai chữ này không thể nào biểu đạt hết lòng biết ơn của con nhưng con thật sự muốn nói cho người biết, con biết những gì người phải trả giá, cũng vẫn luôn giữ lòng biết ơn.
Ngay từ đầu Đổng Giai Tuệ vẫn chưa phản ứng lại, còn tưởng mình bị ảo giác, nhưng cô nhìn vẻ mặt của con trai, biết vừa nãy mình không nghe nhầm.
Khóe mắt cô không tự giác đỏ lên, khẽ lau nước mắt cười với Triệu Trác Quân.
"Đứa trẻ ngốc, người mẹ đối tốt với con mình là lẽ đương nhiên mà."
Cậu trưởng thành đã cao hơn cả cô, chỉ là dáng người mảnh khảnh, nhìn như hơi gầy, cũng đã có bộ dáng của một thiếu niên.
Nhìn cậu, Đổng Giai Tuệ có cảm giác như nhà có thiếu niên trưởng thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play