Triệu Đông Hà lộ ra nụ cười hiền từ sau đó vẫy tay với Phóng Phóng: "Phóng Phóng, có còn nhớ rõ chú không? Chú là chú hai của con đây."
Phóng Phóng vừa qua sinh nhật một tuổi không lâu, đây là giai đoạn có thể nghe hiểu được rất nhiều từ, nghe Triệu Đông Hà nói xong còn biết lắc đầu.
"Đứa nhỏ này thật thông minh, nó còn biết lắc đầu kìa."
"Còn không phải sao, đừng nhìn thấy nó còn nhỏ, hỏi nó cái gì nó đều hiểu, bây giờ đã có thể bắt đầu nói một ít rồi."
Trương Xảo Nhi vuốt đầu nhỏ của Phóng Phóng, chỉ vào Triệu Đông Hà nói: "Phóng Phóng, gọi chú hai đi nào." "Chú."
Phóng Phóng gọi theo hai chữ "Tô Tô", Triệu Đông Hà vui mừng ôm lấy Phóng Phóng đặt lên đùi.
Anh ta đến vội vàng cũng không có mang theo gì để ăn, lúc này muốn tìm viên kẹo từ trong túi cũng không tìm thấy, cảm thấy có chút hối hận, đáng lẽ trên đường đi nên mua một ít đồ ăn mang đến cho cháu trai và cháu gái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play