Ví dụ xe buýt từ thị trấn lên trấn, một ngày chỉ có hai chuyến, bỏ lỡ thời gian là không còn, từ tỉnh thành đến huyện, còn phải đổi mấy tuyến xe, thật sự vô cùng bất tiện.
"Mẹ ơi, con rất hiểu suy nghĩ của mẹ, thực ra bọn con rời khỏi nhà trong lòng cũng rất không nỡ, nhưng vì tiền đồ của cái nhà này, cố gắng thi vào đại học để bước ra ngoài. Suy nghĩ của con là Hắc Đản lớn rồi, có thể học tiểu học ở tỉnh thành, giáo dục trong thành khác với nông thôn chúng ta, con cái sẽ trở nên xuất sắc hơn. Con nghĩ nếu đứa nhỏ cách xa ba mẹ thời gian dài sẽ bất lợi với sự trưởng thành của bọn nó, mấy năm này chúng ta chịu thêm chút khổ, tiêu thêm chút tiền, đối với con cái lại có thể hưởng lợi cả đời."
Giai Tuệ nói có sách mách có chứng, bày tỏ quan điểm của mình, Triệu Đông Lâm gật đầu tán thành đầu tiên, Mỹ Hương cũng cảm thấy chị dâu nói có lý. Lần trước đến thị trấn thi cử, trẻ con ở thị trấn trông lễ phép hơn trẻ con ở dưới quê, nếu đến tỉnh thành thì không phải càng sầm uất hơn à.
Trương Xảo Nhi cũng không khéo ăn nói bằng Giai Tuệ, Triệu Mãn Trụ giống trước đây, hút tẩu thuốc, không nói chuyện.
"Vậy... Đông Lâm, con thấy sao?"
"Vào trong thành chắc chắn ba mẹ sẽ vất vả theo, nhưng trong lòng con cũng muốn cả nhà cùng đi. Bọn con thi đại học là muốn nâng cao bản thân, cho người nhà cuộc sống tốt hơn, vứt con cái ở trong nhà, sẽ có chỗ không chăm sóc được. Nếu có khả năng, thì vẫn là muốn dẫn các con theo."
Ý của câu này cũng là muốn cả nhà đi, Trương Xảo Nhi lúc này không có cái cớ, chỉ đành đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT