Trong giấc mơ, Giai Tuệ cứ cảm thấy có tầm mắt đang nhìn cô chăm chú, tưởng là Phóng Phóng tỉnh rồi, nên cố mở đôi mắt mơ màng ra. Cô phát hiện không phải con trai tỉnh, mà là chồng đang nhìn cô. Giai Tuệ thở phào, vốn muốn nhắm mắt lại ngủ tiếp, nhưng ánh sáng trong mắt anh quá mức lấp lánh, khiến cô không thể làm lơ.
"Sớm như vậy... anh nhìn em làm gì... ?"
Phóng Phóng còn chưa cai sữa, vẫn còn thói quen uống sữa đêm, Giai Tuệ đã được trải nghiệm sâu sắc gian khổ của một người mẹ.
Không có thời gian của mình, mãi mãi phải vây quanh con, bón sữa, thay tã, thời gian bị cắt ra thành từng mảnh.
Đương nhiên hạnh phúc và đau khổ cùng tồn tại, niềm vui được làm mẹ đủ để xóa bỏ tất cả đau khổ.
"Anh đã nghĩ xong rồi."
"Hửm?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play