Thạch Đầu không đến, Trương Xảo Nhi sợ chuyện hai người ly hôn sẽ ảnh hưởng đến Thạch Đầu, giống như Hắc Đản lúc trước, cho nên sau khi làm xong thủ tục, đến cả một cơ hội ôm Thạch Đầu, Trịnh Nguyệt Phân cũng không có, chỉ có thể nhìn từ xa.
Nội tâm Triệu Đông Hà cực kỳ bình tĩnh, nửa năm nay anh ta đã suy nghĩ rất nhiều, khoảng thời gian gà bay chó sủa đó anh ta cực kỳ chán ghét, Trịnh Nguyệt Phân nói biết sai rồi, sẽ sửa, anh ta tin tưởng cô ta thật sự có một tia ăn năn hối cải, nhưng anh ta cũng biết, một tia ăn năn này không thể chống đỡ nổi tuổi già dài dằng dặc ấy.
Anh ta đã nghĩ kỹ, sau này không muốn cưới thêm vợ nữa, cứ như vậy dẫn theo Thạch Đầu sống nương tựa lẫn nhau, nếu Thạch Đầu hỏi đến, cứ nói mẹ nó đã c.h.ế.t rồi đi.
"Sau này cô tự giải quyết cho tốt đi, tôi đi trước."
Nói xong, Triệu Đông Hà cất bước rời đi, anh ta vẫn trẻ tuổi như thế, lưng vẫn thẳng tắp như thế, mày rậm mắt to, là một thanh niên anh tuấn, nhưng đầu lông mày của anh ta mang theo kiềm chế và sự khổ sở, không biết tại sao cuộc sống lại biến thành thế này, sự rung động trước kia đã biết thành gió rét lạnh thấu xương từ khi nào.
Ngày hai mươi tám tháng năm năm một nghìn chín trăm bảy mươi bảy, Giai Tuệ bình an sinh một cậu nhóc ở bệnh viện trên trấn, nhũ danh là Phóng Phóng.
Đối với sự xuất hiện của Phóng Phóng, cả nhà đều vô cùng vui vẻ, lúc Giai Tuệ ra khỏi phòng sinh, Triệu Đông Lâm cầm tay Giai Tuệ, vì thức đêm và lo lắng mà cả vành mắt đỏ lên, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, ngại mọi người còn ở đây không dám nói gì nhiều, chỉ nói sáu chữ, vất vả rồi, cảm ơn em.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play