Các cụ bảo thèm chua con trai, thèm cay con gái, mặc dù có lúc không đúng cho lắm, nhưng mọi người vẫn dùng điều này để thỏa mãn sự tò mò của mình, như vợ thằng hai nói, vì đã có Thạch Đầu nên đứa thứ hai này là trai hay gái chưa nói trước được.
Giai Tuệ vốn chẳng có khẩu vị, cuối cùng bị thứ chua chua cay cay trong bát Trịnh Nguyệt Phân làm cho vô cùng muốn ăn, cô không muốn để người khác biết mình đang thèm ăn nên chỉ đành nhịn không được, gắng sức nhìn bát của Trịnh Nguyệt Phân.
Cô quyết định rồi, ngày mai đi bệnh viện, nếu có thai thật thì sẽ về nấu một bát mì riêu ăn!
"Mai anh lên trấn một chuyến với em đi."
Giai Tuệ ngẫm nghĩ vẫn cảm thấy đến bệnh viện kiểm tra thì đảm bảo hơn, đương nhiên, bệnh viện trên trấn không được gọi là bệnh viện mà là phòng khám, trang thiết bị sơ sài, nhưng làm kiểm tra thai thì không thành vấn đề.
"Được." Triệu Đông Lâm đồng ý trước, rồi mới hỏi: "Em đi đâu, hợp tác xã mua bán?"
Giai Tuệ sống đơn giản, bình thường ngoài về nhà mẹ ra thì chỉ đến hợp tác xã mua bán sắm ít vật dụng sinh hoạt thiết yếu, dẫu sao trên trấn cũng chẳng có cửa hàng nào khác ngoài hợp tác xã mua bán, đồ dùng thực phẩm đều có thể mua ở đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT