Những ngày gần đây, thiếu niên trông u ám, sầu muộn. Vân Dật đang nghĩ xem nên đưa An Nhược đi đâu chơi để giải khuây.
An Tử Huyền vội vã chạy vào, “Vân Dật, khi nào chúng ta đi Sở Quán? Tần Việt đã đặt sẵn một gian phòng rồi.”
Vân Dật ngẩn ra, “Vì sao lại phải đi Sở Quán?”
“Ngươi không biết à?!” Giọng nói bỗng cao vút, “Tối nay có cuộc thi hoa khôi ở Sở Quán! Mấy ngày nay ai ai cũng bàn tán, vậy mà ngươi lại không hay biết gì.” An Tử Huyền hào hứng kể lại tin tức hắn nghe được, “Hoa khôi sẽ do khách nhân bình chọn, đúng là hiếm thấy. Cuộc thi hoa khôi ta cũng mới nghe lần đầu, hơn nữa còn có một số quy tắc đặc biệt, hoàn toàn mới lạ. Không biết vị cao nhân nào nghĩ ra, thật sự muốn đến xem thử.”
“Công tử, mời dùng trà.” Vân Dật cau mày, hai tiểu tư mới đến này thật sự không biết quy củ.
“Vân Dật, ngươi… ngươi…”
“Sao?” Vân Dật không vui, cũng chẳng có tâm trạng để ý đến vẻ mặt kỳ quái của An Tử Huyền.
“Tiểu Nhược đồng ý rồi? Ta thật sự khâm phục ngươi, nhất là trong chuyện của đệ ấy. Cái tên chó điên đó vậy mà lại chịu để ngươi giữ tiểu thị bên cạnh, hơn nữa còn chưa bị hắn giết chết, ngươi đã dỗ hắn thế nào vậy?”
“Ngươi nhìn từ đâu mà ra đó là tiểu thị?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play