Phải trả lời thế nào đây? Chữ "đáng thương" này là thương yêu hay chỉ có nghĩa ngoài mặt? Vân Dật nghĩ đi nghĩ lại trong lòng mấy lượt, vẫn không nắm rõ được ý của An Nhược, liền thăm dò hỏi: “Tiểu Nhược thấy sao?”
“Chắc chắn không bằng đệ đệ, muội muội nhỏ của huynh đáng thương.”
Vân Dật có phần phiền muộn, y đang mắc kẹt trong thế khó, trăn trở mãi mà không tìm ra cách giải quyết, lại còn bận đủ thứ chuyện rối ren. Về nhà thì Tiểu Nhược lại giận dỗi với y, tâm tư có gì khó đoán thế, có gì cứ nói thẳng ra chẳng phải dễ hơn sao. “Tiểu Nhược, có chuyện gì đệ không nói rõ, ta mãi mãi cũng không đoán ra được. Đệ định giận dỗi với ta đến khi nào?”
“Đúng, đều là ta giận dỗi.”
An Nhược quay người, lấy chăn trùm kín mặt, co người lại.
Vân Dật khẽ thở dài.
An Nhược toàn thân run nhẹ, cảm giác như tiếng thở dài đó nặng nề rơi vào tim mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT