“Khách quan, đại cua là món trứ danh của quán ta, vị rất ngon, thịt cực tươi. Khách quan thử gọi một đĩa nếm thử xem?”
Vân Dật nhìn mấy món vừa gọi, tửu lâu này trang trí khá mới lạ. Trên tường treo rất nhiều tác phẩm của các danh gia, ba tầng lầu được phân theo cấp độ tiêu dùng. Tầng một trông giống nơi dành cho dân thường, có thể thấy rất nhiều phu khuân vác, tiếng ồn ào náo nhiệt. Tầng hai lại là nơi dành cho văn nhân nhã sĩ, có vài người ăn vận như tú tài vây quanh các bức họa bình phẩm, cũng có người tụ tập quanh các bàn, có người đang vung bút viết chữ, nét bút phóng khoáng, cũng có người múa bút vẽ tranh, xem ra đang sáng tác.
Nhìn phục sức tầng ba thì toàn là giới quyền quý. Còn chưa kịp nhìn kỹ xung quanh thì đồ ăn đã được dọn lên.
An Nhược trông thấy đĩa đại cua thì khẽ kêu, "Dật ca ca, món này ăn được sao?" Vừa nãy cậu còn thấy có người ăn cả côn trùng, mà còn ăn rất say mê, trông phát khiếp!
Vân Dật không đáp. Nếu y không ngu thì sẽ chẳng dại gì phô trương mình am hiểu mấy món mới lạ thế này. Nữ tử bưng món đứng bên cạnh dịu dàng nói, “Khách quan, đại cua là món mới, rất nhiều người chưa từng ăn qua. Xin để tiểu nữ phục vụ hai vị.”
An Nhược không mấy hài lòng, nhưng cũng gật đầu. Có điều nhìn là biết nàng ta được huấn luyện bài bản, dù thấy rõ thái độ của An Nhược, vẫn tươi cười lễ độ, để lộ tám chiếc răng trắng đều tăm tắp. Chỉ thấy nàng ta ung dung rửa tay trong thau nước bên cạnh, sau đó lột vỏ một con đại cua, khéo léo gắp phần gạch cua ra, đặt vào đĩa nhỏ trước mặt Vân Dật, nhẹ giọng nói, “Công tử, chấm nước chấm ăn mới ngon.”
Vân Dật suýt nữa không nhịn được cười thành tiếng. Nàng ta phát âm "chấm nước chấm" nghe như "chấm nước tiểu", nhưng rõ ràng người xung quanh chẳng ai phát hiện điểm buồn cười, đều làm như không có gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT