“Ngày mai sẽ về đến nhà rồi, chúng ta về nhà hẵng làm.” Nói Vân Dật cổ hủ cũng được, nghiêm túc cũng được, y không hề muốn thử những chuyện như vậy ở nơi không thích hợp. Có lẽ làm ở chốn hoang dã hoặc nơi không bình thường sẽ có phần kích thích, nhưng với y, còn có những thứ quan trọng hơn cảm giác thể xác.
Nhỡ đâu có người đi ngang qua thì An Nhược biết phải làm sao? Dù xung quanh không có ai, y cũng không muốn đối xử với An Nhược như vậy, trong lòng cứ thấy như đang làm cậu bị khinh rẻ. Bởi vậy, tuy hai người lúc ở nơi công cộng có vẻ thân mật, nhưng vẫn luôn giữ chừng mực, tránh để An Nhược và những người bên cạnh cảm thấy khó xử.
“Nhưng ta muốn.” An Nhược ngồi trên ngựa, người vặn vẹo, khiến con ngựa bên dưới cũng bối rối mà bước loạn.
Vân Dật giữ chắc dây cương, trầm giọng quát: “An Nhược!” Có những hành động y biết rõ là nguy hiểm, tuyệt đối không để An Nhược tùy ý làm bừa. Ngựa mà mất kiểm soát sẽ rất nguy hiểm và rắc rối.
Hiếm khi nghe Dật ca ca gọi đầy đủ họ tên mình, An Nhược lập tức ngoan ngoãn ngồi yên. Cậu cũng không phải nhất định đòi làm ngay lúc này, chỉ là càng thấy Dật ca ca không đồng ý, cậu lại càng muốn làm, muốn nhìn thấy sự bất lực chiều chuộng trong mắt y, để chứng minh Dật ca ca yêu mình.
Nếu Vân Dật biết được suy nghĩ này của An Nhược, hẳn sẽ nhớ tới mấy cặp tình nhân ‘ưa làm nũng’ mà y từng thấy ở hiện đại.
Cơn bướng bỉnh của An Nhược đến thật bất chợt, Vân Dật cũng không biết nên mở miệng nói gì, chỉ đành để cả hai rơi vào yên lặng suốt quãng đường còn lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play