Chiếc xe ngựa được bố trí cực kỳ êm ái, lót thảm mềm, trong ngăn tủ nhỏ đặt rượu và ít bánh ngọt. An Nhược xoa tay trên thảm, không biết nghĩ tới điều gì mà cười ngây ngô. Vân Dật không đành lòng nhìn thẳng, quay đầu sang chỗ khác, cố tránh khỏi bộ dạng ngốc nghếch kia của cậu.
Cách đó không xa, Sở Thiên và Vân Khởi sóng vai đi tới. Vừa thấy Vân Khởi, An Nhược liền chạy đến kéo hắn qua một góc vắng người thì thầm gì đó.
“Ngươi không quản người của ngươi à?”
“Đệ ấy vui là được.”
Sở Thiên cười khẩy một tiếng, “Chẳng ưa nổi cái vẻ mặt giả vờ nghiêm trang kia của ngươi.”
Vân Dật vẫn giữ giọng ôn hoà, không chấp nhặt: “Không biết giáo chủ ra đây là có chuyện gì?”
Sở Thiên trầm mặc chốc lát, thoáng do dự: “Hôm đại hội võ lâm, Võ Lâm Minh sẽ lơ là nhất, nhân cơ hội bắt tên người Miêu kia, cần các hạ hỗ trợ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play