Sau khi thức dậy, Vân Dật phân phó nha hoàn chuẩn bị bữa sáng, sai tiểu đồng chuẩn bị đồ dùng cho chuyến ra ngoài. An Nhược vẫn ngủ say, mái tóc dài xõa ra phủ khắp gối, giấc ngủ yên bình. Làn da trắng mịn phảng phất sắc hồng khỏe mạnh, đôi môi ướt mềm. Vân Dật ngắm trong chốc lát, sau đó dời mắt đi như không có chuyện gì xảy ra.
Y ngồi xuống mép giường, lấy một lọn tóc của An Nhược quấn quanh ngón trỏ. Từng đọc một câu rằng: “Khi yêu, tóc vương trên ngón tay, tựa như bùa chú khắc sâu trong tim, từng sợi từng sợi, vấn vương không rời.” Trước kia y cười khinh những câu như vậy, xem đó là trò trẻ con. Không ngờ giờ đây lại vô thức lặp lại hành động đó. Thật là… Vân Dật khẽ bật cười, bị tên ngốc này làm cho đầu óc cũng không còn sáng suốt nữa.
Y hơi hậm hực, dùng lọn tóc quét vài cái lên mặt mũi An Nhược. An Nhược nửa tỉnh nửa mê mở mắt, tay đã quấn lên cổ Vân Dật, đầu tựa vào vai y, rồi... lại ngủ tiếp.
“Không dậy nữa thì hủy chuyến du hồ bây giờ đấy.”
“Dật ca ca, cho ta ngủ thêm lát nữa... chỉ một lát thôi...” An Nhược lẩm bẩm, còn dụi dụi đầu vào người Vân Dật như làm nũng.
“Dụi cũng vô dụng.” Vân Dật nói lạnh nhạt, nhưng khóe môi lại thoáng ý cười, tay giúp An Nhược vuốt lại mái tóc rối. “Đúng là tiểu quỷ ranh ma, chỉ biết dùng chiêu này đối phó với ta.”
Y lấy y phục mặc cho An Nhược, An Nhược ngồi quỳ trên giường, nửa tỉnh nửa mơ, nhưng vẫn phối hợp giơ tay duỗi chân. Khi Vân Dật cầm khăn lau mặt, An Nhược chỉ híp mắt, ngẩng đầu lên, ngoan ngoãn đến mức mềm nhũn. Vân Dật không nhịn được, ôm cậu vào lòng hôn sâu một cái. An Nhược vốn đã chưa tỉnh hẳn, bị hôn đến choáng váng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT