Vân Khánh đế há miệng, trông ông lúc này chẳng khác nào cá bị vớt ra khỏi nước, hoảng sợ kinh hãi nhưng không thể làm được gì.
"Phụ hoàng, sao phụ hoàng lại quên rồi, nhi thần đã không phải là Vương gia, mà là quận vương?" Thanh kiếm của Tưởng Lạc để ngang trên cổ của Vân Khánh đế, thân làm con nhưng mang binh xông vào cung, mưu đồ giết cha, làm ra chuyện tài đình để lại tiếng xấu lưu danh muốn đời, thế nhưng Tưởng Lạc lại tỏ ra không hề bị áp lực tâm lý gì cả, thậm chí hắn còn đang điên cuồng cười.
"Cái thằng con súc sinh, muốn giết chết cha ngươi ư?" Vân Khánh đế tức giận đến mức thở hồng hộc, mở to mất nhìn đứa con trai đang điên cuồng, "Ngươi điên rồi?"
"Ta đã sớm điên từ lâu rồi, ông thiên vị Thái tử, lúc nào cũng ban cho hắn đồ tốt, ta đã điên rồi." nụ cười trên mặt Tưởng Lạc méo mó vặn vẹo hóa thành oán hận, "Nhi tử và Thái tử chính là huynh đệ ruột thịt, thế nhưng từ nhỏ hễ có thứ gì tốt, Thái tử luôn được ưu tiên xếp đầu. Ông có từng nghĩ đến Ta không? Có từng nghĩ ta cũng là con của ông không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT