Bình thường đồ ăn của Tần Cẩm Mặc cũng rất nổi tiếng, nhưng nhìn cô ăn bánh sợi củ cải vui vẻ hạnh phúc, lúm đồng tiền trên má không hề biến mất, hiếm khi tìm lại cảm giác thỏa mãn lúc mới tập nấu ăn được người khác khen ngợi.
Có lẽ là bởi vì cảm xúc của cô quá dễ lây lan, không hiểu sao trong lòng Tần Cẩm Mặc cũng vui vẻ theo, anh thu tầm mắt lại, nhanh chóng làm hết chỗ bánh sợi củ cải còn lại.
Thật ra trước khi đến đây, Thẩm Thanh Thanh muốn phiền anh làm cho xong thịt sốt thanh, tránh lãng phí nguyên liệu tốt như vậy. Nhưng bây giờ để anh làm bánh sợi củ cải rồi, nhắc đến thịt sốt thanh cũng không tốt, nếu không sẽ có vẻ được voi đòi tiên.
"Cảm ơn anh đã làm bánh sợi củ cải cho tôi, ăn xong cảm giác dễ chịu thật."
Tần Cẩm Mặc đang rửa tay, nghe vậy thuận miệng hỏi: "Sao trước đó tâm tình không tốt?"
Anh đứng bên bồn rửa, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu vào khuôn mặt góc cạnh, trông không hề giống đầu bếp mà giống như một hoàng tử đoan trang lịch lãm.
"Trong lúc ăn không muốn nhắc đến chuyện không ngon miệng đó." Thẩm Thanh Thanh thấy anh đã rửa sạch tay thì bưng đĩa đưa tới: "Một mình tôi ăn thì xấu hổ lắm, anh cũng ăn thử đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play