"Đẹp cái nỗi gì." Tô Dương mắng một câu, tay không ngừng vung lên đuổi muỗi.
Mặc dù mới vừa vào thu nhưng do khí hậu rừng mưa ẩm ướt, nơi đây toàn là muỗi, hơn nữa không giống với muỗi ở thành phố, muỗi ở đây có màu nâu đen, bụng to, cắn vào thấy vừa ngứa vừa đau.
"Sao mấy con muỗi này không sợ nước hoa hồng vậy." Tô Dương xịt nước hoa hồng, mùi hương suýt làm cô ấy ngất đi, nhưng muỗi thì không giảm đi.
"Mùi trong rừng mưa còn nồng hơn thế này nhiều, có lẽ chúng đã quen rồi." Khương Nam bình tĩnh nói, tiện tay vung lên, dùng lá cây bên cạnh nắm lấy thứ gì đó rồi nhanh chóng vo tròn lại.
Tô Dương cảm thấy tiếng vo ve bên tai nhỏ đi rất nhiều, ánh mắt dừng lại trên đám lá cây vo tròn nhăn nhúm, Khương Nam thuận theo ánh mắt của cô ấy, khóe miệng hơi nhếch lên, ném túm lá kia ra ngoài.
"Vừa nãy em ném cái gì vậy?"
"Rác, nghịch thôi." Khương Nam cười kéo cánh tay cô ấy chỉ về phía trước: "Đúng rồi, chị Tô, đạo diễn Tôn này có phải là tên rất phiền phức mà chị nói không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play