Đúng như dự đoán của Khương Nam, hắn ta đang trong trạng thái hôn mê thì bị thằn lằn khổng lồ "Ăn." như thức ăn, vì vậy trong cơ thể không có chất độc, chỉ bị hôn mê vừa, cần phải một khoảng thời gian nhất định để điều trị.
Đạo diễn Vương rất có ý kiến với người phụ trách địa điểm, sau khi mọi người đến đông đủ, hai người bị thương cũng đã qua cơn nguy hiểm, họ liền lên trực thăng rời khỏi nơi này.
Sau khi đuổi được con thằn lằn khổng lồ đáng sợ, người dân địa phương rất không nỡ xa Khương Nam, họ nhiệt tình mời họ sau này nếu muốn đến thì cứ đến.
Tô Dương đứng trước mặt Khương Nam, lắc đầu, lập tức từ chối: "Không, chúng tôi sẽ không đến nữa đâu, anh muốn thì có thể viết thư cho Nam Nam, cảm ơn nhé."
Dù sao thì so với danh tiếng, mạng sống vẫn quan trọng hơn.
Chuyến đi dã ngoại này, mặc dù tỷ suất người xem đạt đỉnh cao nhất nhưng trong lòng mỗi người đều nặng trĩu, sau khi trải qua danh giới sự sống và cái chết, dường như mọi thứ đều không còn quan trọng nữa.
Đạo diễn Vương quyết định sau này sẽ không trông mặt mà bắt hình dong nữa, phải biết khai thác điểm sáng của người khác thì mới thực sự phát huy được giá trị của người đó, là vàng thì sẽ luôn sáng, mà người đào vàng thì nhất định phải có đủ kiên nhẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT