Khương Nam buông tay Lạc Hân ra, đẩy cô ta lên ghế sofa, rồi vỗ vỗ tay với vẻ ghê tởm: "Lạc Hân, thực ra trước đây tôi còn thấy thương cô, thấy cô một lòng một dạ với Cố Bắc Hàn mà bị phụ bạc, bây giờ thấy cô quả thực đáng đời, giải nghệ rồi, trả hết nợ rồi, cô hoàn toàn có thể đến một nơi khác bắt đầu cuộc sống mới nhưng cô lại nhất quyết làm tình nhân của đạo diễn Nhiếp, rồi lại bám lấy tôi gây khó dễ như một miếng cao su."
"Thật đúng là mài gươm mười năm, thật đê tiện." Khương Nam lắc đầu: "Xem ra cô cũng ghét lão già đạo diễn Nhiếp đó, nhưng vừa muốn tiền vừa không rời xa được ông ta, chỉ có thể kiếm lợi từ tôi thôi."
Khương Nam ghét cô ta đến cực điểm nên lời nói ra vô cùng cay độc.
Lạc Hân thở dốc, dùng tay vuốt một hồi lâu mới lấy lại sức, chỉ vào Khương Nam, hận không thể nghiến nát răng: "Cô, khụ khụ, cô bớt giả vờ trong sáng ở đây đi, nếu cô không có gia thế tốt thì ngay cả bản lĩnh vào giới giải trí cũng không có."
Chiếc túi xách dựng đối diện với Lạc Hân, Lạc Hân vì quá kích động nên không để ý thấy đôi mắt chú gấu nhỏ buộc trên túi xách đang phát ra ánh sáng đỏ yếu ớt.
Khương Nam cong môi cười: "Chịu, đầu thai không phải là chuyện mà cô hay tôi có thể quyết định được, hoàn toàn dựa vào may mắn, huống hồ, người hại cô là Cố Bắc Hàn chứ không phải tôi, cô không nhớ ơn tôi, chỉ nghĩ cách hãm hại tôi là sao."
Đúng vậy, nếu không phải vì ngoài ý muốn, Khương Nam cũng không thể xuyên không đến đây, được hưởng cuộc sống tốt như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT