Náo loạn lên như vậy, 4 đứa nhỏ lại sắp đánh nhau. Ninh Kim Sinh cùng Hồ Tú Liên vội vàng đứng dậy tách ra, chủ yếu là kéo đứa con của mình Ninh Ba, Ninh Dương, để bọn nhỏ không ầm ĩ nữa.
Không dễ gì mới kéo ra được, Giang Ngạn, Giang Nguyên đứng dậy muốn đi, nhưng lại tiếc bữa cơm, do dự một lúc lại ngồi xuống bàn, cầm đũa lên tiếp tục ăn cơm, ngốn nga ngốn nghiến ăn hết cơm còn thừa.
Ăn xong Giang Ngạn, Giang Nguyên ngồi bên bàn ăn chùi miệng, Giang Ngạn lại nói: “Chúng ta không quan tâm, các người nhanh chóng gọi Ninh A Hương quay về, trong nhà đã mấy ngày không ăn cơm ngon rồi. Cha tốn tiền lấy cô ta về, cô ta dựa vào cái gì mà chạy?”
Ninh Kim Sinh nén giận, đến cuối không có lời gì để nói.
Giang Ngạn Giang Nguyên đeo cặp sách lên muốn đi ông mới đứng lên chèo thuyền đưa bọn nó về. Giang Ngạn, Giang Nguyên lại không cần, chỉ nhấn mạnh nhanh chóng đưa Ninh Hương về liền đeo cắp sách đi luôn.
Ninh Kim Sinh ngồi xuống bàn ăn, càng là tức một bụng, vô cùng bất lực. Càng nghĩ càng thấy là Ninh Hương sai, nghĩ nếu không phải cô làm ra như vậy, sao ông phải xem sắc mặt của mấy đứa nhỏ tám, mười tuổi?
Ninh Kim Sinh nhai củ cải kêu cọt cọt kẹt kẹt, trước sau không nói chuyện.
Hồ Tú Liên cũng im lặng ăn cơm, thực sự không nhịn được nữa, mở miệng mắng một câu: “Tang môn tinh!” (Ý nói đồ xui xẻo, sao chổi)
* * *

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play