Trạm trưởng Trần nhìn ra cô có chút căng thẳng, rót cho cô cốc nước nói: “Đừng căng thẳng, thầy thêu Châu Văn Khiết cô biết mà, năm ngoái xuống công xã chúng ta huấn luyện may đai lưng kimono chính là bà ấy đó, lúc ấy cô cũng tới.”
Ninh Hương đương nhiên nhớ kỹ, vội vàng gật đầu: “Trạm trưởng, tôi biết, tôi vẫn nhớ.”
Trạm trưởng Trần động viên cô: “Đợi lát nữa biểu hiện cho tốt.”
Hai người cứ ngồi nói chuyện như vậy một lát, thầy thêu Châu Văn Khiết mới đến đây. Trạm trưởng Trần dẫn theo Ninh Hương khách khí đón người, sau đó cùng đi đến phòng thêu có khung thêu và chỉ màu, bình thường trạm thêu huấn luyện đều ở phòng thêu.
Thầy thêu Châu Văn Khiết cũng không phải chỉ một mình đến, còn dẫn theo đồ đệ của bà ấy. Ninh Hương còn nhớ kỹ đồ đệ này của bà ấy, tên là Phùng Tiểu Quyên, năm ngoái thầy thêu Châu Văn Khiết xuống đây huấn luyện, cô ta vẫn luôn đi theo bên người, tay nghề rất tốt.
Đương nhiên Phùng Tiểu Quyên không thể nào nhớ Ninh Hương, lúc ấy người tham gia huấn luyện nhiều lắm. Nhưng cô ta đi theo phía sau Châu Văn Khiết, lúc nhìn về phía Ninh Hương, trong ánh mắt có chút lạnh lẽo.
Ninh Hương vẫn có chút căng thẳng, cũng không để ý cô ta nhiều, chỉ khách sáo lên tiếng chào hỏi với cô ta, sau đó liền đem tất cả lực chú ý đặt lên người Châu Văn Khiết. Tuổi tác Châu Văn Khiết cũng không nhỏ, trông cả người nhìn rất hòa nhã, nói chuyện cũng là kiểu điềm đạm chậm rãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play