Lưu Doanh tại ở đại đội Cam Hà hơn một tháng, mỗi ngày buộc phải nghe tiếng địa phương nên đã có thể nghe hiểu đơn giản, người khác nói chuyện cô ta có thể hiểu ý đại khái. Nhưng cô ta mặc kệ Lý Quế Mai, nằm trong phòng không lên tiếng, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Dù sao cô ta cũng không ăn bánh thanh đoàn gì đó, ai muốn ăn thì đi cắt đi. Cô ta cũng không phải là người địa phương, sao mà biết lúa mạch chứ? Nếu như Lý Quế Mai dám nhục mạ cô ta quá đáng, cô ta sẽ cãi nhau với bà ta, cô ta cũng không phải là không đi cắt, cô ta có lý.
Cứ qua loa, cứ nhắm mắt mà cắt, tức chết bà đi bà già đáng chết!
Lý Quế Mai quả nhiên ở bên ngoài sắp bị tức chết, một bên lay rổ cỏ dại một bên tức giận đến run rẩy. Mẹ nó đây rốt cuộc là cưới phải con dâu kiểu gì vậy, cũng một tháng rồi, sao mà làm cái gì cũng không được vậy nè!
Làm không được còn không thể mắng cô ta quá đáng, mắng hung ác thì nhảy dựng lên cãi nhau, hơn nữa còn vô cùng không cần mặt mũi, vừa cãi vừa tìm mấy mẹ chồng nàng dâu thích xem náo nhiệt hàng xóm đến để phân xử, hốc mắt đỏ hoe rồi nói Lý Quế Mai ở nhà bắt nạt cô ta.
Nói cô ta hiếu kính Lý Quế Mai như mẹ ruột, Lý Quế Mai bảo cô ta làm gì cô ta liền ngoan ngoãn làm nấy, kết quả vẫn luôn bị bắt bẻ chửi mắng, thời gian này quả thực cô ta không có cách nào sống nổi, cô ta cũng muốn ly hôn.
Mẹ nó chứ, Lý Quế Mai bà ta đời này cũng chưa từng tức giận với con dâu nhiều như vậy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT