Ninh Hương ở phường thêu đại đội thêm mấy ngày đồng thời chỉ dẫn mấy tú nương thêu thùa, mặc kệ bên tai nghe được một ít chuyện trong ngoài thôn. Chờ sau khi các thợ may hoàn toàn lên tay thì cô sẽ không đến phường thêu làm việc nữa.
Mỗi ngày cô vẫn cầm vật liệu đến nhà Vương Lệ Trân cùng bà ấy trò chuyện, trôi qua một ngày rồi lại một ngày hè, đã quen với việc không biết khi nào mới hết thời gian. Đương nhiên, đây chỉ là ý nghĩ trong lòng Vương Lệ Trân.
Ninh Hương biết, một năm này ngoại trừ thủ tướng qua đời vào tháng giêng, tiếp theo sẽ có hai vị vĩ nhân sẽ phải rời khỏi mọi người, tứ nhân bang cũng sẽ rơi đài vào tháng mười. Năm này là năm không bình thường nhất trong lịch sử, cũng là bước ngoặt của thời đại.
Những việc này cô sẽ không nói với người khác, chỉ là một ngày lại một ngày càng cố gắng lắng đọng mình, nâng cao kỹ thuật thêu thùa của mình, ôn tập củng cố tất cả kiến thức cấp hai cấp ba, học thơ luyện chữ, rảnh rỗi còn tự mình viết văn.
Cô muốn tự mình chuẩn bị mọi thứ cho tốt, vào lúc xã hội phát sinh biến đổi lớn sẽ đủ cho mình không chút hoang mang, đuổi theo mỗi bước biến hóa khôn lường của thời đại, sống theo dáng vẻ mà mình mong muốn.
Mà sau khi Ninh Hương không đến phường thêu, nhóm tú nương lại có chút không quen, bởi vì lúc quay đầu lại hô 'A Hương' thì không ai đáp lời. Không chỉ không quen, bọn họ còn đạt được một sự ăn ý chung—— Không tán gẫu mấy chuyện xấu ở sau lưng Ninh Hương.
Những tú nương này cùng nhau tán gẫu bất quá đều là thái độ ăn dưa hóng chuyện, về mặt chủ quan thì không có bao nhiêu ác ý, bất quá đều là dựa vào tam quan của mình, nói chút chuyện tròn nhà để giải sầu mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT