Giang Kiến Hải bị Giang Ngạn Giang Nguyên đánh thức, trong mơ hồ ngẩng đầu lên, nhưng anh ta chỉ mê man trong hai ba giây liền lập tức vén chăn lên đứng dậy, rửa mặt qua quýt rồi trở về phòng xách hành lý mà hôm qua đã thu dọn xong trực tiếp lên đường.
Trước khi đi anh ta chỉ lên tiếng chào hỏi với Lý Quế Mai, nói là về nguyên đơn vị trình diện, gần đây là thời kỳ trọng yếu mà anh ta được thăng lên chức xưởng trưởng nên không thể để xảy ra sai sót gì. Đi phải gọi là vội vàng, đến điểm tâm cũng chưa ăn, càng không để cho Lưu Doanh biết.
Lưu Doanh bởi vì tối hôm qua cãi nhau với Giang Kiến Hải, lại bị Giang Kiến Hải lạnh nhạt ở trong phòng, sự nóng nảy trong lòng cô ta không kiềm chế được cho nên cô ta bực bội đến nửa đêm cũng không ngủ. Đến lúc rạng sáng vô cùng buồn ngủ mới chịu đi ngủ, vì thế đương nhiên là buổi sáng thức dậy có hơi trễ.
Lúc tỉnh lại vẫn còn mơ màng một hồi lâu, sau đó đột nhiên ý thức được điều gì, cô ta vội xuống giường, mang giày rồi ra ngoài tìm trong ngoài nhà một vòng. Sau đó không ngoài dự đoán nghe được một câu từ trong miệng Lý Quế Mai: “Kiến Hải nó đi làm rồi, sắp thăng chức xưởng trưởng chính, cô đừng tìm nó nữa.”
Xác định được Giang Kiến Hải đúng là tự mình bỏ chạy mà vứt bỏ cô ta lại, đến cả lên tiếng chào hỏi cũng không chào với cô ta, chỉ trong khoảnh khắc, ngòi nổ trong lòng Lưu Doanh nháy mắt được nhóm lửa, nắm lấy ngón tay muốn bùng phát, thậm chí muốn cầm đao chặt thứ gì đó.
Nhưng cô ta cũng không phát cơn giận này lên người Lý Quế Mai mà là về phòng ngồi xuống bên cạnh trên giường, ngực phập phồng thở mạnh lấy hơi, ngồi đó phát giận rất lâu rất lâu, giống như đang chuẩn bị bùng nổ cũng rất giống đang nuốt cơn giận.
Tối hôm qua cũng bởi vì chuyện cô ta nhắc đến việc đi đến thành phố với Giang Kiến Hải nên Giang Kiến Hải mới cãi nhau một trận với cô ta, cãi xong liền ra khỏi phòng. Bỏ mặc cô ta một đêm còn chưa nói, hôm nay mới sáng sớm lại chạy đi, rõ ràng là sợ cô ta thức dậy không cho anh ta đi, cho nên cũng không để Lý Quế Mai gọi cô ta dậy. Mấy ngày trước, Lý Quế Mai làm sao lại để cô ta ngủ nướng đến lúc này mới rời giường. Buổi sáng gà vừa gáy chưa bao lâu là bà ta liền cố ý ho khan ở ngoài cửa sổ phòng bọn họ, không làm cho cô ta và Giang Kiến Hải tỉnh giấc thì không dừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT