Mọi người được Khương Chuẩn đưa đến mép đường gần lối vào cao tốc, đối diện bên hông nhà nghỉ. Từ đây, họ có thể nhìn thấy rõ cửa sổ nhỏ trong phòng tắm của phòng 206. Qua lan can ban công, họ nhìn thấy Hồ Văn đã được chuyển ra ngoài an toàn. Dẫn đầu là Phùng Vĩnh Khánh, tất cả đồng loạt bật ra tiếng reo hò vui mừng. Tuy nhiên, sau đó đợi mãi vẫn không thấy động tĩnh gì thêm.
“Cảnh sát Nhiếp liệu có sao không?” Vương Hiểu Chí lo lắng hỏi.
Khương Chuẩn khoanh tay đứng đó, ngón tay gõ liên tục lên khuỷu tay. Khói từ ban công bốc lên ngày càng nhiều, chắc chắn đội cứu hỏa sẽ nhanh chóng phát hiện và tới cứu, nhưng bọn họ sẽ mất bao lâu để đến đây?
Hai phút trôi qua, Nhiếp Thành vẫn chưa xuất hiện.
“Tôi lên xem sao, các anh đừng di chuyển khỏi đây. Tiền Đồng, Vương Hiểu Chí, hai người là quản lý và nhân viên của nhà nghỉ, nếu ai tự tiện rời đi, các anh phải chịu trách nhiệm, nhớ kỹ điều đó.” Khương Chuẩn vừa dặn dò vừa đe dọa.
Nhận được lời cam kết từ Tiền Đồng và Vương Hiểu Chí, Khương Chuẩn nắm lấy sợi dây thừng, leo lên ban công bằng cách giống như Nhiếp Thành đã làm.
Anh không phải tốn công phá cửa kính, chỉ trong chớp mắt đã nhìn thấy căn phòng đầy lửa và khói đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT