Khương Chuẩn nheo mắt lại, tận hưởng một chút sự yên tĩnh ngắn ngủi, rồi đôi vai dần thả lỏng, ánh mắt lộ ra chút mơ hồ.
Anh nhanh chóng điều chỉnh lại nét mặt, trở về vẻ lạnh lùng như trước, nhìn Từ Kiến Quân đang đau đớn co rúm lại và nói:
“Anh, tấn công cảnh sát.”
Trong bầu không khí nặng nề, anh chìa tay về phía Nhiếp Thành.
Nhiếp Thành hơi do dự một chút rồi mới nắm lấy tay anh đưa ra và lảo đảo đứng dậy, không nhịn được mà xoa xoa vai bên kia, cú ngã khi nãy thực sự rất đau.
Dưới sự dẫn đầu của ông chủ Tiền Đồng, hầu như tất cả mọi người đều có ý kiến về việc Khương Chuẩn đánh người, nhưng trong tình cảnh tuyết lớn chặn đường như hiện tại, so sánh thể lực giữa hai cảnh sát với những người khác có mặt, ông chủ hiếm khi không lên tiếng phản đối.
Nhiếp Thành bảo Vương Hiểu Chí đến đỡ Từ Kiến Quân, bảo Phùng Vĩnh Khánh trông chừng Hồ Văn đã như muốn lịm đi, còn cậu tự mình bê một chiếc ghế khác đặt sang một bên của đại sảnh, kéo Khương Chuẩn ngồi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT