Lúc này, cánh cửa phòng bật mở. Tần Vi trong bộ đồng phục khách sạn với khuôn mặt trắng bệch đứng ở cửa, tay còn bưng một đĩa thức ăn.
Vương Thanh là người phản ứng nhanh nhất: "Cô làm việc ở đây à?"
Tần Vi xúc động nói: “Không được sao? Tôi dựa vào khả năng của mình kiếm sống, không trộm không cướp của ai.”
Tôi vuốt nhẹ mái tóc, chậm rãi nói: “Tần Vi, không phải là vì ở lớp cô đã bị lật tẩy, không còn ai khờ dại để chu cấp tiền cho cô nữa sao? Bây giờ phải đi bưng bê, thật là ủy khuất cho cô rồi!”
"Cô..." Tần Vi tức giận đến mức run rẩy, suýt nữa làm rơi cả đĩa thức ăn.
Từ Thành đứng bên cạnh nghe được sơ qua câu chuyện, tưởng rằng chỉ là mâu thuẫn nhỏ giữa các bạn học nên vội vàng bước tới trước, cầm lấy đĩa thức ăn và làm người hòa giải.
“Đều là bạn học với nhau, có ý kiến khác nhau là chuyện bình thường thôi. Anh cũng từng trải qua thời đại học rồi, giờ nghĩ lại thì chẳng có gì đáng để bận tâm cả. Nào, nào, mọi người cứ nói rõ ràng với nhau là được mà, cùng ngồi ăn cơm đi!”
Tôi hừ lạnh một tiếng.
Vương Thanh thấy không vui định nói gì đó, nhưng Trương Ngân khẽ chạm vào khuỷu tay của cô ấy: “Thôi đi, về nhà rồi tính, đừng để người ngoài cười vào mặt.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT