“Cô ấy là một cô gái nhỏ không có cha mẹ, cũng tội nghiệp lắm. Các em hãy rộng lượng hơn chút, được không?” Từ Thành nói với giọng thương hại Tần Vi, như thể chúng tôi đã b??ắt n!ạt cô ta, thật là nực cười.
Đột nhiên, tôi mất hết hứng thú. 
Tôi cười lạnh: “Nếu không phải mẹ anh bảo anh đối xử tốt với em, chắc anh còn chẳng có thời gian đi xem phim với em, đúng không?”
“Làm gì có chuyện đó? Chỉ là công việc anh quá bận thôi…” Lời giải thích của Từ Thành thật yếu ớt.
Khi điện thoại của anh ấy lại tiếp tục rung không ngừng, tôi nổi giận: “Được rồi, anh đi lo việc của anh đi, thả em xuống đây!”
Người đàn ông trước mặt dường như cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nói lời “xin lỗi” rồi vội vã rời đi. 
Tôi mở điện thoại, ánh mắt dừng lại trên dòng trạng thái mà Tần Vi đã đăng trên mạng xã hội cách đây nửa giờ. Đôi chân trắng nõn của cô gái bị thương, má’u chảy đầy đất, trông thật đáng sợ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play