Trước khi thả Ngô Thắng Lực đi, Triệu Hướng Vãn lạnh lùng liếc anh ta một cái.
Không hiểu sao, ánh mắt lạnh lùng của Triệu Hướng Vãn lại khiến Ngô Thắng Lực e sợ. Sắc mặt anh ta đột nhiên cứng lại, tay phải vô thức đưa ra trước che chắn chỗ nhạy cảm của mình. Gần đây, anh ta cảm thấy cơ thể không thoải mái, vùиɠ ҡíи ngứa ngáy khó chịu, còn xuất hiện một số mụn mủ, tỏa ra mùi hôi khó chịu.
Ngô Thắng Lực chưa từng nghĩ rằng việc hưởng thụ thú vui xá© ŧᏂịŧ lại khiến mình mắc bệnh hoa liễu. Đôi mắt phượng dài của Triệu Hướng Vãn như mang theo ánh sáng lạnh lẽo, đâm sâu vào trái tim đã tê dại của anh ta.
Anh ta đã từng giống như Triệu Hướng Vãn, ngây thơ, bảo thủ, cuối cùng là điều gì đã khiến anh ta từng bước rơi vào tình cảnh như hôm nay? Ánh mắt Ngô Thắng Lực trở nên mờ mịt, bước chân loạng choạng rời khỏi Cục Công an, anh ta nheo mắt trước ánh nắng trắng bệch của mùa thu và thở dài một hơi thật dài.
Triệu Hướng Vãn không bận tâm đến việc Ngô Thắng Lực có ăn năn hay không, cô quay đầu nói với Hứa Tùng Lĩnh: "Vừa rồi Ngô Thắng Lực có nhắc đến việc con gái lớn của Uông Càn Khôn là Uông Đình lén lút theo đuổi anh ta, tôi đề nghị đưa cô ta đến cục để hỏi thêm về tình hình."
Rõ ràng Hứa Tung Lĩnh rất kinh ngạc. Uông Đình là học sinh lớp 12 trường Trung học số 7 tỉnh Hồ Nam. Một học sinh trung học, nhỏ tuổi hơn cả Triệu Hướng Vãn, cô ta có khả nghi sao?
"Dù có khả nghi hay không, đó vẫn là một manh mối."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play