Chủ tớ hai người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi qua một hồi lâu, Thịnh thị mới khẽ đỡ lấy búi tóc cài hoa thoa trên đầu, ra vẻ uy phong mà bước vào sảnh chính.
Cố Thanh Huyền thấy bà tiến vào liền vội đứng dậy hành lễ, cất giọng vui vẻ gọi: “Mẹ.”
Thịnh thị trước tiên hướng Cố lão phu nhân hành lễ, sau đó nhìn về phía con trai mình đau lòng nói: “Đi lâu như vậy, trên đường về có suôn sẻ không?”
Cố Thanh Huyền đáp: “Suôn sẻ.” Lại nói, “Mấy ngày con không ở nhà, mẹ vẫn khỏe chứ?”
Thịnh thị qua loa có lệ đáp: “Khỏe, khỏe.”
Không biết vì sao khi nhìn gương mặt quen thuộc của con trai mình, trong lòng bà luôn cảm thấy không mấy chắc chắn.
Y rời kinh lâu như vậy, đáng lẽ bà nên vui mừng vì y trở về mới đúng, nhưng trong lòng lại cứ thấp thỏm bất an, còn có vài phần không tự nhiên.
Cố lão phu nhân hoàn toàn làm ngơ trước tâm trạng phức tạp của nhi tức, bà vô cùng trân quý khoảnh khắc đoàn viên này.
Dù sao tuổi tác bà đã cao, cháu trai nhà mình lại thường xuyên ra ngoài làm việc, một lần đi là vài tháng liền, sau này số lần gặp mặt chỉ e càng ngày càng ít hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play