Tiễn hắn ra cửa xong, Chu mẫu lập tức khóa cổng từ bên trong, sợ Tô Mộ chạy mất thì không biết ăn nói thế nào.
Hành động của hai mẹ con đều lọt vào mắt Tô Mộ, nhưng nàng không tỏ ra chút hoảng hốt nào, trong lúc nhàn rỗi nhàm chán còn bắt đầu tỉ mỉ quan sát cái sân này.
Ngoài nhà chính và nhà bếp, trong sân có thêm ba gian phòng đất.
Sân tuy nhỏ, nhưng được dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng.
Phải biết nơi đây là kinh thành, nơi mà tấc đất tấc vàng, muốn cắm rễ ở đây chẳng phải điều dễ dàng.
Nàng thích thú ngồi trong sân nhỏ, nghiêng đầu ngắm gốc hải đường ở chân tường, khóe mắt thoáng thấy Chu mẫu đang lén lút nhìn qua, có chút buồn cười.
Chu Vinh An đi đâu làm gì, nàng đã sớm đoán ra, hắn đa phần là muốn trả nàng về.
Nam nhân thật là ngây thơ, Thịnh thị khó khăn lắm mới danh chính ngôn thuận tống nàng ra khỏi phủ được, làm sao lại chịu nhận về chứ?
Nhìn hai mẹ con nhà này có thế nhận ra, đầu óc Chu mẫu có vẻ chậm chạp, người có khuyết điểm rõ ràng đương nhiên dễ đối phó nhất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT