Sáng sớm hôm sau, hai người tự mình tiễn nàng ra cửa.
Một nha hoàn như nàng dĩ nhiên chỉ có thể đi bằng cổng phụ.
Không ngờ Trịnh bà tử cũng đã chờ sẵn ở đó, nàng và bà ấy từng cùng làm việc một thời, coi như tận chút tình nghĩa cuối cùng, Trịnh thị riêng tặng nàng một món quà.
Tô Mộ nhận lấy.
Sau khi từ biệt ba người, Tô Mộ chui vào xe ngựa vẫy tay chào họ, rồi cứ thế lẻ loi một mình rời khỏi Hầu phủ, rời khỏi nhà giam từng vây khốn nàng.
Ba người nhìn xe ngựa chậm rãi đi xa mà trong lòng trăm mối ngổn ngang.
Liễu bà tử cuối cùng không nhịn được, nhỏ giọng nói: “Đợi lang quân về phát hiện nàng đã rời phủ gả đi, e là sẽ hối tiếc lắm.”
Trịnh ma ma nhàn nhạt nói: “Chúng ta đều là người từng trải, cảnh như thế trong nhà quyền quý thấy cũng nhiều, dù lang quân có oán hận trong lòng thì có thể làm được gì, y chẳng lẽ lại vì một nha đầu thông phòng mà đắc tội với Thọ Vương phủ ư, càng không thể vì một thông phòng mà bỏ qua lễ giáo cương thường để dây dưa với phụ nhân có chồng.”
Kỷ thị cũng đồng tình với lời của Trịnh ma ma, “Lang quân xưa nay làm việc trầm ổn, là người biết lấy đại cục làm trọng, những chuyện đại nghịch ấy chắc hẳn sẽ không làm.” Lại nói, “Y là quân tử, trong kinh ai cũng công nhận điều này, y dĩ nhiên biết cách giữ gìn thể diện Hầu phủ và thanh danh của mình.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT