Sau khi bàn bạc xong việc này, Thịnh thị lại cố tình hỏi riêng Tô Mộ thêm hai lần, hỏi xem liệu nàng đã suy nghĩ kỹ càng về việc muốn gả ra khỏi phủ hay chưa.
Tô Mộ vẫn kiên định giữ lập trường muốn gả đi.
Thịnh thị không dài dòng thêm nữa mà nghiêm túc nói: “Nếu ngươi đã quyết tâm muốn rời phủ, ta cũng không ngăn cản ngươi.” Lại nói, “Chuyện này rốt cuộc là do con trai ta gây ra, nếu trước đây nó không mang ngươi về kinh, ngươi cũng đâu đến nỗi không có chỗ dung thân.”
Tô Mộ im lặng không hé răng.
Thịnh thị tiếp tục bảo: “Giờ nhắc lại chuyện cũ cũng không còn ý nghĩa, ngươi đã hạ quyết tâm thì ta sẽ giúp người thành toàn, cẩn thận tìm cho ngươi một hộ gia đình tốt, để nửa đời sau của ngươi có chỗ dựa tử tế.”
Tô Mộ cảm kích nói: “Nô tỳ đa tạ phu nhân đã quan tâm.”
Thịnh thị: “Đứa trẻ không mẹ thật đáng thương, ta cũng là người làm mẹ, đương nhiên không thể thấy con mình chịu khổ. Mẹ ngươi mất sớm, ta sẽ thay bà ấy chịu trách nhiệm này, trước mắt ta hứa cho ngươi một phần của hồi môn, đồng thời trả khế bán thân để ngươi lấy thân phận con nhà lành gả đi, ít nhất cũng không đến nỗi kém một bậc với nhà người ta.”
Lời này vừa thốt ra, Tô Mộ kìm nén kích động trong lòng, bán tín bán nghi hỏi: “Phu nhân thật sự đồng ý trả khế bán thân cho nô tỳ ư?”
Thịnh thị gật đầu, “Người tốt thì làm đến cùng, tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên, nếu đã cho phép ngươi gả ra khỏi phủ, ta có giữ khế bán thân của ngươi cũng chẳng được ích gì, chi bằng trả tự do cho ngươi, để ngươi được sống an ổn, cũng không phải lo lắng hậu họa về sau.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT