Không khí trong phòng như chợt đọng lại, phảng phất như thời gian ngừng trôi. Bên ngoài, Hứa Chư dường như nghe thấy động tĩnh gì đó liền đứng ở cửa mà hô lớn: “Lang quân ơi?”
Cố Thanh Huyền giật mình tỉnh táo lại, vội đáp lời: “Chớ có la hét ầm ĩ như thế.”
Hứa Chư nghe vậy liền im bặt, không dám hé môi thêm tiếng nào nữa.
Trong gian phòng, Tô Mộ vẫn cúi gằm đầu, không biết đang nghĩ ngợi điều gì mà lặng thinh không nói.
Cố Thanh Huyền từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt chăm chú dán chặt vào đỉnh đầu nàng tựa hồ muốn nhìn đến xuyên thủng cả một lỗ lớn vậy.
Thời gian trôi qua không biết đã bao lâu, mãi một lúc sau khi y mới cất tiếng phá vỡ sự tĩnh lặng: “Ngươi đứng lên đi đã.”
Tô Mộ ngập ngừng một chốc rồi chậm rãi đứng dậy, dáng vẻ quy củ ngay ngắn nhưng vẫn giữ nguyên tư thế cúi đầu như cũ.
Bất chợt, Cố Thanh Huyền đưa ngón trỏ ra khẽ chọc vào vai nàng. Tô Mộ giật mình ngẩng đầu lên, bốn mắt liền chạm nhau trong thoáng chốc, nàng lại vội vàng cúi xuống trở lại, trong lòng thoáng chút bối rối, tim đập thình thịch như trống.
“Ngươi ở đây làm gì vậy?” Y hạ thấp giọng không muốn để Hứa Chư bên ngoài nghe thấy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play