Theo lệ thường xưa nay, đợt săn thú đông được tổ chức tại ngự uyển hoàng gia phía bắc ngoại ô. Điện Tiền Tư suốt đêm dọn dẹp ngự phố, trên đường đến bắc ngoại ô cứ ba bước lại có một người canh gác, vây kín như nêm. Sáng sớm sương mù dày đặc, trên giáp trụ lạnh băng của cấm quân, sương sớm ngưng tụ thành giọt.
Vệ Lân kiểm kê xong số người hộ giá, lúc chạy đến, hơi thở phả ra từng luồng khói trắng: “Điện Soái, đã an bài xong xuôi rồi.”
Bùi Thiệu gật đầu, ánh mắt sắc bén mà đạm mạc lướt qua bốn phía. Từ sau sự cố tại tiệc rung thu lần trước, Bùi Thiệu càng thêm cẩn trọng khi tuần tra bên ngoài.
Vệ Lân theo hắn quan sát một vòng, khi không thấy Lục Nhung Ngọc thì không nhịn được nói: “Thánh Thượng rốt cuộc đang nghĩ gì, một mặt muốn đề bạt Lục Nhung Ngọc để phân tán quyền lực của Điện Tiền Tư, nhưng đến thời khắc mấu chốt, biết Lục Nhung Ngọc không đáng tin, hôm nay tuần tra ngự uyển và tùy giá ngự tiền vẫn giao cho Điện Tiền Tư.”
Lòng bàn tay Bùi Thiệu toát mồ hôi, hắn tháo bao tay, nhìn thánh giá chậm rãi tiến đến từ xa nói: “Con người có ai không sợ chết.”
Hoàng hậu mang bụng lớn, Trình Tranh sau khi trải qua chuyện của Hoàng hậu và Hứa Yến, dường như tránh nữ nhân hậu cung còn không kịp, hôm nay cũng không dẫn theo phi tần nào, thế nên thánh giá chỉ có một mình Trình Tranh. Kiệu được mười sáu người khiêng, bốn phía chỉ dùng rèm châu che chắn, thoáng lộ ra thân ảnh long bào màu vàng minh hoàng trang nghiêm của đế vương.
Trình Tranh đẩy rèm nhìn quanh, nói: “Có người hộ tống công chúa chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT