Ban đầu, Trình Mộ Ninh không hiểu, rốt cuộc vì sao Nghiêu Gia Dục không dựa vào Hứa gia lúc còn đang yên đang lành, mà lại lao tâm lao lực chu toàn khắp nơi, nhưng bây giờ được Hứa Kính Khanh nhắc nhở, nàng bỗng nghĩ thông một chuyện. Hứa gia sụp đổ đúng là mấu chốt để quét sạch ngoại thích, nhưng cục diện chính trị biến hóa cũng đồng nghĩa với rung chuyển chính trị, câu nói của Hứa Kính Khanh “Lúc này nếu có họa ngoại xâm” quả thực là một đòn cảnh báo cho Trình Mộ Ninh. Bùi Nghiệp lại đúng lúc mang đến tin tức về biên cảnh Ô Mông, thật sự khiến người ta không thể không nghĩ nhiều.
Ngân Trúc trầm ngâm nói: “Nhưng chúng ta đã cho người tra xét, Nghiêu Gia Dục này từ đầu đến cuối đều thật sự trong sạch, từ nhỏ áo cơm đều do thư viện cung cấp, trước khi vào kinh cũng chưa từng ra khỏi huyện, huống chi là rời Hàm Châu đến Ô Mông.”
Đây cũng là điều Trình Mộ Ninh thấy khó hiểu nhất.
Nàng vuốt tay áo, nói: “Vệ Lân không phải đang tra xét hắn sao, ngươi hỏi xem có manh mối gì không. À đúng rồi, Lục Doanh sắp về Lộ Châu đúng không? Tìm thời điểm để nàng thực hiện đi.”
Trình Tranh đói đến hơi đau bụng, nhưng ăn uống vẫn lịch sự tao nhã. Hắn cầm đôi đũa mạ bạc gắp ba miếng mỗi món trên bàn, rõ ràng rất hài lòng với món tôm bóc vỏ hấp măng, nhưng đôi đũa bạc trong tay hắn bất chợt khựng lại, không gắp thêm, mà sai người dọn lên một bát canh thịt nạc, đồng thời ban cho Nghiêu Gia Dục một bát.
Nghiêu Gia Dục thụ sủng nhược kinh nói, “Thần sao dám… ”
“Ngồi xuống ăn đi, lăn lộn cả nửa ngày rồi, trẫm không có thói quen để người đói bụng nói chuyện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play