Giọng Bùi Thiệu không nhanh không chậm, mang theo cảm giác áp bức như gợn sóng lặng lẽ.
Trình Mộ Ninh nhìn về phía đường nét cằm sắc bén của hắn, người trước mắt có dung mạo rất hợp ý nàng, sống mũi cao thẳng đỡ lấy vầng trán cao, nhất là khi nghiêng mặt như vậy, có thể thấy rõ ranh giới sáng tối giao thoa. Cổ tay Trình Mộ Ninh đặt trên vai hắn khẽ khựng lại, trong lúc suy nghĩ, ngón tay cái vô thức vuốt ve một chút, ánh mắt dời về phía tấm lưng rắn chắc của hắn.
Nàng lặng lẽ nhìn chằm chằm những vết roi đỏ rực kia, rồi không biết đang nghĩ gì, mà khẽ cười một cái rất nhẹ.
Đuôi mày Bùi Thiệu khẽ hạ xuống, hắn không muốn nghe nàng cười vào lúc này, hắn sốt ruột không chờ nổi muốn xoay người nhìn biểu cảm của Trình Mộ Ninh.
Nhưng Trình Mộ Ninh giữ chặt vai hắn lại, nàng nói: “Đừng cử động.”
Sức lực ấy căn bản không đủ để kìm hãm Bùi Thiệu, biên độ cử động của hắn vẫn làm rơi chiếc khăn tẩm thuốc trên lưng, Trình Mộ Ninh “chậc” một tiếng, “Chàng có thể đợi bôi thuốc trước được không? Thế tử còn… ”
“Nàng nói nếu nàng muốn mượn thế lực thì có ngàn vạn cách.” Bùi Thiệu không để nàng nói hết, hắn thẳng thắn hỏi: “Vậy sao lúc đó nàng lại hạ dược ta, sao lại… dụ dỗ ta? Không chỉ vì ta mang họ Bùi, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play