Giọng công chúa khi nói chuyện nhẹ nhàng uyển chuyển, nhưng Ngô Hữu Nghi không hiểu sao lại run lên.
Ông vẫn giữ tư thế chắp tay, trầm mặc một lát, thở dài một tiếng rồi mới nói: “Vi thần đã ngoài sáu mươi, vốn là lúc nên cáo lão hồi hương, ba tháng trước đã nộp đơn xin từ chức, nhưng trong triều gần đây rối ren nhiều việc, Thánh Thượng thì ngày đêm bận rộn, nên việc này tạm thời bị trì hoãn…”
“Ta hiểu.” Trình Mộ Ninh nói: “Đợi hai vụ án này được xử lý xong, trong cung yên ổn trở lại, đơn xin từ chức của Ngô thái y, ta sẽ xin Thánh Thượng phê chuẩn.”
Ngô Hữu Nghi cung kính khom người nói, “Vậy làm phiền công chúa.”
Đây là ý muốn nói chuyện thẳng thắn. Trình Mộ Ninh nói: “Chuyện nhỏ không tốn sức, Ngô thái y không cần khách sáo, trước cứ ngồi xuống nói chuyện đi. Mạnh thái y, đỡ Ngô thái y đứng dậy.”
Chỉ vài câu đối thoại đơn giản vừa rồi đã khiến Mạnh Tá Lam thầm bất an, hắn ngẩn ra một lúc lâu mới nâng Ngô Hữu Nghi đứng dậy, cũng biết rõ những lời tiếp theo không nên nghe tiếp, nên chắp tay nói: “Cái này, nếu công chúa và Ngô thái y có chuyện muốn nói, hạ quan xin phép lui trước…”
Ngô Hữu Nghi lại nói: “Nhữ Hiền, lại bắt mạch cho công chúa thêm lần nữa đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT