Thẩm Văn Giới ngồi trước hành lang, ánh mắt liên tục nhìn quanh trái phải, cũng phải hơn bốn năm nay, đây là lần đầu hắn bước vào phủ của Bùi Thiệu, điều này không khỏi khiến hắn nhớ lại hai năm trước, khi hắn còn lảng vảng ngoài tường của Bùi phủ.
Lúc đó, hắn vừa bị điều đến Điển Mã Thự, lại đang trong cơn giận không thể kiềm chế, nóng lòng muốn tìm Bùi Thiệu hòng đòi một lời giải thích, nhưng sau khi bị giáng chức, hắn ngay cả tư cách thượng triều cũng không có, căn bản không có cơ hội gặp được Bùi Thiệu là tân quý ngự tiền khi ấy đang được thánh nhân trọng dụng.
Vậy nên hắn đành tự mình đến phủ bái phỏng, nhưng bái thiếp còn chưa kịp lấy ra, đã bị mấy gia tướng cao lớn lực lưỡng của Bùi phủ đuổi đi.
Bùi Thiệu rõ ràng không muốn gặp hắn, Thẩm Văn Giới bất lực, không cho vào phủ chờ thì thôi, vậy hắn đành đứng chờ ở bên ngoài. Nhưng Bùi Thiệu có vẻ thực sự bận rộn, khi ấy Thánh Thượng tín nhiệm hắn nên việc tuần phòng ngự tiền gần như đè hết lên một mình hắn, có khi Thánh Thượng gặp ác mộng, Bùi Thiệu cũng phải ở lại cung mấy ngày liền, Thẩm Văn Giới chờ liên tục ba ngày, cuối cùng mới đợi được người về.
Nhưng người này lạnh lùng như băng, đến ánh mắt cũng không thèm vứt cho Thẩm Văn Giới, xuống ngựa liền lập tức bước vào phủ, phía sau còn có thị vệ chặn Thẩm Văn Giới lại. Mãi cho đến khi Thẩm Văn Giới gầm lên: “Bùi Thiệu! Nể tình ngươi có giao tình với công chúa, ta đã nhịn ngươi lâu lắm rồi!”
Bùi Thiệu bất chợt dừng bước, hờ hững nói: “Ngươi nhịn ta làm gì, ta với công chúa đâu có giao tình.”
Hừ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play