Khi thu đến, thời gian ban ngày càng ngắn hơn, lại gặp phải mưa dầm mưa dề, nên mãi đến giờ Mẹo bốn khắc ánh trăng mới từ từ xuyên qua tầng mây, sắc xanh lam của làn mây trôi lan tỏa khắp nơi. Hứa Yến quỳ ngoài Chính Sự Đường, dáng người mảnh mai như liễu trước gió, trông nhỏ bé vô cùng giữa trời đất mênh mông.
Hai bên là thái giám đứng hầu, nhóm người hướng phía sau nàng khom lưng hô: “Hứa tướng.”
Hứa Yến nghe tiếng thì vội vàng quay đầu, “Phụ thân!”
Sự việc xảy ra lúc nửa đêm, cấm quân đột ngột xông vào cung bắt đi cung nhân có qua lại với Triệu Cẩm, Hứa Yến liền quỳ nơi đây khóc lóc từ nửa đêm vì oan ức, nhưng cửa Chính Sự Đường vẫn đóng chặt lạnh lùng, Trình Tranh căn bản không muốn gặp nàng, giọng nàng hiện giờ nghẹn ngào uất ức, trông chật vật vô cùng.
Hứa Kính Khanh không nhìn con gái mà chắp tay qua cửa, nói: “Thần có tấu chương muốn trình, đặc biệt đến bái kiến Thánh Thượng.”
Bên trong im lặng một lúc lâu, Hứa Kính Khanh bị giữ lại ngoài này, trên mặt không lộ chút thần sắc nào, Hứa Yến không học được sự trầm ổn của ông ta, thấy Thánh Thượng ngay cả phụ thân cũng không cho mặt mũi thì không nhịn được nức nở: “Thánh Thượng…”
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, Trịnh Xương bước đi tập tễnh tới nói, “Thánh Thượng đau đầu đã hai ngày nay, đêm qua mới uống thuốc an thần, lão nô thật sự không dám quấy rầy ngài, giờ hãy còn sớm, Hứa tướng và nương nương vẫn nên về trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT