Gió thu mang theo cảm giác man mác sảng khoái, ý thu đậm đà sâu lắng.
Mưa thu đến từng trận nối tiếp làm cái nóng bức oi ả của mùa hè hoàn toàn bị hòa tan. Trình Mộ Ninh tựa bên cửa sổ, thong thả tưới nước cho chậu hoa bách hợp của Hoàng hậu. Nửa năm trước, nàng ấy vừa ý cành bách hợp này, đến mùa thu cũng không thấy dấu hiệu suy tàn, đủ thấy Hoàng hậu đã dồn tâm sức chăm sóc nó như thế nào. Trình Mộ Ninh dùng khăn lau đi những giọt nước thừa trên cánh hoa, không ngẩng mắt lên mà hỏi: “Thân thể của Hoàng hậu vẫn chưa thấy khá hơn sao?”
Ngân Trúc lắc đầu đáp: “Vốn dĩ phong hàn vẫn chưa khỏi, lại thêm lần kinh hách này đúng vào lúc giao mùa, thật sự là nhà dột còn gặp mưa rào suốt đêm. Sáng nay nô tỳ có ghé qua thăm, thấy sắc mặt Hoàng hậu không được tốt lắm.”
“Trước đây nhìn thân thể của nàng còn khá cường tráng, không ngờ lại yếu đuối như vậy,” Trình Mộ Ninh nói, “Bất quá cũng tốt, trong cung đang rối loạn, tránh đi như thế để được thanh nhàn.”
“Ngược lại để Trân phi chiếm tiện nghi rồi,” Ngân Trúc nói, “Hoàng hậu không thể thị tẩm, gần đây Thánh Thượng đều ở chỗ Trân phi. Công chúa không biết đâu, sáng nay nhà ấm trồng hoa định đưa hoa cúc đến Phượng Tê Cung, nửa đường đã bị người của Trân phi chặn lấy mang đi. Công chúa còn đang ở trong cung, vậy mà nàng ta lại dám ngang ngược như thế.”
“Nàng ta vốn dĩ đã có tính tình như vậy, mấy tháng trước bị kìm nén nên nghẹn đến hỏng luôn rồi, giờ được thánh sủng thì lên mặt cũng không có gì lạ.”
“Công chúa!” Mành cửa bỗng lay động, chưa thấy người vào đã nghe tiếng Kỷ Phương truyền tới, hắn gấp gáp bước vào, hoảng loạn nói: “Công chúa, Bùi phủ xảy ra chuyện rồi! Thánh Thượng đang nóng lòng như lửa đốt, ngài mau ra ngoài nghĩ cách đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play