Trăng thu sáng rực rưc treo cao giữa bầu trời, ánh sáng chiếu lên mặt đường ẩm ướt tạo thành từng mảng lấp lánh.
Đêm Trung Thu là dịp yến tiệc để hoàng đế cùng thần dân chung vui, quy mô đương nhiên không thể nhỏ được. Nội Thị Tỉnh và Lễ Bộ phối hợp tổ chức đâu ra đấy. Bàn tiệc được đặt trên đảo giữa hồ, những chiếc đèn hoa cầu phúc chiếu sáng mặt nước, sóng gợn lấp lánh đẹp như tranh vẽ. Nam nữ phân ra ngồi hai bên, trước khi khai tiệc cả đám đều tụ tập quanh lan can ngắm cảnh.
Hôm nay gió khá lớn nên Trình Mộ Ninh khoác một chiếc áo choàng lụa màu vàng ánh đỏ thêu hoa văn đằng leo, tay cầm đèn như ý. Dáng vẻ ôn nhu uyển chuyển ấy trông không khác gì tiên nữ cửu thiên giáng trần.
Từ xa, Lục Nhung Ngọc ngẩn người nhìn theo chăm chú, cho đến khi Lục Doanh tát một cái vào trán, hắn mới giật mình nhảy dựng, vội trốn sau lưng Thẩm Văn Giới. Thẩm Văn Giới không hiểu chuyện gì, chỉ ngơ ngác nhìn qua. Lục Doanh giơ tay định đánh tiếp, nhưng thấy dáng vẻ ngu ngơ của kẻ đối diện thì khựng lại, đành hạ tay xuống, gương mặt liền đổi sang vẻ điềm tĩnh. Nàng khoanh tay đứng đó một lúc, rồi mới bước về phía Trình Mộ Ninh.
Lục Doanh không hành lễ rườm rà, mà quen thuộc hỏi: “Hôm nay náo nhiệt thế này, sao công chúa chỉ đứng một mình ở đây?”
Chỉ là nàng không thực sự muốn nghe đáp án, lập tức hạ giọng hỏi: “Lần trước theo lời công chúa, ta đã dâng tấu chương lên ngự án. Sao đến giờ vẫn không thấy động tĩnh gì? Thánh Thượng không đồng ý sao?”
Trình Mộ Ninh quay lại nhìn nàng, mỉm cười thâm ý: “Sắp rồi. Lục cô nương đừng vội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT