Trình Mộ Ninh thoáng ngẩn ra một chút.
Động tác của Bùi Thiệu lưu loát thành thạo, cầm lấy lọn tóc sau tai nàng cuốn quanh ngón tay hai vòng, rồi nắm tay vắt nước ra: “Bên trong Công Bộ là mạch nước ngầm rất sâu. Thượng thư Tưởng Tắc Minh không quản lý nhiều, người cầm quyền thực sự là Thị lang Khang Bác Thừa. Ông ta hai năm trước mới từ dưới thăng lên, ban đầu hành sự còn chút cương liệt, nhưng mấy năm nay cũng chỉ mắt nhắm mắt mở. Đối với những việc xấu xa trong Công Bộ, vừa không muốn dính líu vừa không ngăn cản. Chỉ cần sự việc không lộ ra ngoài, ông ta liền mặc kệ. Nhưng điểm khác biệt giữa Khang Bác Thừa và Tưởng Tắc Minh là, Khang Bác Thừa là người làm việc thực sự.”
Hắn vắt khô tóc đen trong tay, nói tiếp: “Nếu Nam Sơn Hành Cung đúng như lời Hầu gia nói, ông ta có lẽ không hay biết gì. Bởi lẽ lúc ấy cung uyển được tu sửa dưới danh nghĩa của ông ta…Công chúa không nói gì, là đang có ý tưởng gì sao?”
Đèn dầu rung động tí tách một tiếng.
Trình Mộ Ninh cứng người, một cảm giác tê dại lan từ sau tai xuống cổ.
“Ừm… Khang Bác Thừa, ta biết ông ta,” nàng không tiếng động nuốt khan một cái, tựa vào ghế nói. “Thời Tiên đế, ông ta còn là một thủy bộ lang quan. Có năm kinh thành bị ngập lụt, nhà dân đổ sụp một mảng, Tiên đế đã hạ lệnh đào lại mương máng. Nửa số mương quanh Bình Khang phường hiện nay đều do ông ta dẫn người đốc công. Tiên đế từng đích thân khen ông ta cần cù, là người đáng dùng, còn định thăng chức. Đáng tiếc bệnh nặng việc nhiều, chuyện bị trì hoãn thời gian dài. Sau này, lúc Tân đế mới lên ngôi, ta xem qua đánh giá thành tích của ông ta, dường như lại không tốt lắm.”
Bùi Thiệu nói: “Đánh giá thành tích thì đã sao, giả câm vờ điếc là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT